Tháng Tư 20, 2024

Thơ - Nguyễn Tư

Đeo Kính – tư Phong

Muốn nói ra mà không dám (không được)nói, Muốn gửi vài dòng mà lại sợ lời trôi. Mong cho thu xa đừng hờn dỗi, Thương trăm lần, cũng lại lạnh bờ môi. Thôi che lại, che đi dòng cảm xúc, Che nỗi...

Duyên Phận

Duyên như thế, phận cũng đã an bài. Như linh hồn dõi một sớm mai sương. Lạnh hơn cả hồn thơ Hàn Mặc Tử, Buồn hơn cả đám liễu rủ tình thương. Có một người, là em, là em đấy. Khóc một...

Thu Tương Tư – Tư Phong

Đêm hôm qua em nghe một bài hát, Một tiếng lòng của thi sĩ dân gian. Người mang đến những suy nghĩ miên man. Của đôi lứa đang tuần chan chứa yêu đương. Của Tơ lòng, một mối thương vương. Chờ đến...

Tìm nhau

TÌM NHAU Con đã đi tìm Thế TônTừ hồi còn ấu thơCon đã nghe tiếng gọi của Thế TônTừ khi mới bắt đầu biết thở. Con đã ruổi rong vạn nẻo đời hiểm trởĐà từng đau khắc khoảiVới trăm thương ngàn nhớTrên bước đường hành hươngCon đã đi tìm Thế TônTrong...
Đôi mắt băn khoăn của em buồnĐôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng của anh.Như trăng kia muốn vào sâu biển cả.Anh đã để cuộc đời anh trần trụi dưới mắt em,Anh không giấu em một điều gì.Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh. Nếu đời anh chỉ...
Một cảm xúc Một chiều buồn, ôi một chiều buồn... Hóa ra người chưa gặp đã muốn thương Có lẽ nàng không biết những vấn vương.. Ta mang theo cả một chặng đường dài. Có gặp ai trọn đời?
Sự bắt đầu…. “Con đến từ đâu, mẹ đã nhặt con ở đâu thế?” – Bé hỏi mẹ. Mẹ, nửa cười nửa khóc, siết con âu yếm: “Con ở đây như là khát khao dấu kín trong tim mẹ, con yêu…. Con ở trong những con búp bê thời thơ ấu,

Nói về dĩ vãng

Làm thế nào để quên được nhau. Hạt mưa kia long lanh nỗi nhớ niềm từ biệt, hoànghôn bàng hoàng màu khói nhạt. Hôm nayquê hương từ bỏ, anh đau đớn làm đứacon hoang đầu xó chợ.Dù một chút, đau thương, từ chối, tổ quốcta chạy dài trên địa...
Có những ngày nằm bệnh Thấy đời là viễn vôngTrên ga tàu đi đếnNgười tan vào mênh mông Có những khi một bóng Đồng hành với cơn đauMới hiểu ra đời sốngNgười ta cần có nhau Có những… và có những…Xem ra...

Tự làm thơ

Ta đọc thơ người, đọc thơ người nổi tiếng, Thấy lòng mình xáo động những chung riêng... Có gì đâu, ta cũng người lẻ bóng Sớm mai vui, chiều tà đã đượm buồn.. Mắt buồn xưa nhìn vào trông ngóng... Đã qua...