Hôm nay là mùng 2 tháng 1 năm 2023 mình đang ngồi ở góc cafe Không Gian Văn Hoá Việt ở Hà Nội. Điều hấp dẫn ở đây có lẽ vì ở đây có rất nhiều người Hà Nội, rất nhiều người đang gặp gỡ ở đây. Mình thì một mình. Lúc trước hẹn một người chị ở Hà Nội thì mình đã rất sợ là ngày mùng 2 tết sẽ không có quán cafe nào mở cửa. Nhưng ở đây đông rất đông khách và nó còn có cả đồ ăn nữa, khiến mình thực sự rất ấn tượng. Và mình cứ nhìn quanh biết đau sẽ gặp được người mà mình mong gặp nữa. Dù chẳng gặp nhưng ly cafe đen đá cũng cho mình rất nhiều cảm xúc và khiến mình muốn viết một vài dòng lên blog của mình, như là mình nghĩ, mọi người tâm sự với nhau còn mình thì tâm sự với chiếc máy tính và cốc cafe đen đá. Mình nghĩ vậy cũng vui vui rồi. Mình đâu có một mình, mình có người bạn là chiếc máy tính :)))




Chắc là mình sẽ còn ngồi ở đây và nghe thêm vào câu chuyện nữa, chẳng biết bác ngồi bàn bên có biết mình đang nghe bác ấy nói chuyện không những mà mình sẽ ngồi đây thêm một lúc nữa và nghe lỏm câu chuyện vì mình chẳng có ai nói chuyện cả 😀 Tự dưng mình nghĩ lại những lần mình oang oang nói chuyện ở quán coffee mình không biết là những lúc ấy mình có bị ai nghe lỏm không? Đột nhiên nghĩ cuộc đời chúng ta thật buồn cười.