Nhớ Marie A (Bertolt Brecht, Vũ Hoàng Linh dịch)

1.

Vào một ngày tháng Chín trăng thanh

Dưới cây mận non, tôi ôm nàng lặng lẽ

Người yêu tôi mỏng manh, nhè nhẹ

Trong tay tôi tựa giấc mộng dịu dàng

Trên đầu chúng tôi, bầu trời hè thăm thẳm

Có một đám mây, và lúc tôi nhìn thấy

Mây rất trắng và vời vợi trên cao

Nhưng khi tôi ngẩng đầu, mây biến mất lúc nào

2.

Kể từ ngày ấy, đã có nhiều tháng Chín

Đến bên tôi rồi lờ lững trôi qua

Cây mận năm xưa hẳn đã bị người ta chặt

Và em hỏi tôi: người tình đó thế nào?

Tôi trả lời em, tôi không thể nhớ

Tất nhiên, tôi biết điều em muốn hỏi

Nhưng thật tình, mặt nàng tôi không nhớ

Tôi chỉ biết, có lần tôi hôn lên đó

3

Nụ hôn ấy có lẽ rồi tôi cũng sẽ quên

Nếu như không có đám mây ngày cũ

Tôi vẫn nhớ đám mây trắng đó

Mây bồng bềnh trôi đến từ trên cao

Những cây mận bây giờ vẫn cứ nở hoa

Người đàn bà năm nao có lẽ đã có đứa con thứ bảy

Nhưng đám mây chỉ rạng ngời trong khoảnh khắc

Khi tôi nhìn lên, mây tan trong gió mất rồi.

Facebook Comments Box

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here