Tháng Tư 25, 2024
Home Thơ - Nguyễn Tư

Thơ - Nguyễn Tư

Nỗi niềm riêng

Nỗi Niềm riêng - Tư Phong Có chút dại khờ dâng lên khóe mắtCủa kẻ đơn phươngCó chút nỗi buồn vương...

Tự làm thơ

Ta đọc thơ người, đọc thơ người nổi tiếng, Thấy lòng mình xáo động những chung riêng... Có gì đâu, ta cũng người lẻ bóng Sớm mai vui, chiều tà đã đượm buồn.. Mắt buồn xưa nhìn vào trông ngóng... Đã qua...
Một cảm xúc Một chiều buồn, ôi một chiều buồn... Hóa ra người chưa gặp đã muốn thương Có lẽ nàng không biết những vấn vương.. Ta mang theo cả một chặng đường dài. Có gặp ai trọn đời?
Thu sao vội vã bỏ ta đi Lá đỏ bâng khuâng chẳng nói gì Gió bấc se lòng ai sưởi ấm Hanh vàng quyến luyến phút chia ly... Lê Minh Khôi - 25-10-2020

Mắt buồn

Ta như kẻ mộng mơ, chìm vào đôi mắt ấy Một sáng mai thức dậy, tình đã đầy trong tim. Làm sao quên được mắt ai buồn, Một mình ta tự khóc cho ta.... Mắt muốn nói điều gì,...

Tìm nhau

TÌM NHAU Con đã đi tìm Thế TônTừ hồi còn ấu thơCon đã nghe tiếng gọi của Thế TônTừ khi mới bắt đầu biết thở. Con đã ruổi rong vạn nẻo đời hiểm trởĐà từng đau khắc khoảiVới trăm thương ngàn nhớTrên bước đường hành hươngCon đã đi tìm Thế TônTrong...

Một ngày mùa đông

Hà Nội lên đèn, phố vẫn nhộn nhịp lắm anh!Mùa đông không thoảng mùi hoa sữa,Không những mùa thu thương thương nhớ nhớ...Mùa đông cơn gió thoảng cũng làm người siết lại gần nhau -Sau những lần xa cách.Sẽ có những noel một mình em lang thang trên phố vắng,Những lo lắng, muộn phiền làm trắng một...
Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà… Trong tiệm cà phê, bài hát về một người đàn bà cầm trái táoNgười đàn bà mặc áo xanh đi dưới biển lá cây vàngNhững người ngồi sau cửa kính nói gì ta chẳng biếtChỉ thấy họ cười và bình hoa đổ máu run runNhững...
Em có ước gì đâuMột ngôi nhà. Bão dừng sau cánh cửaNhững ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại.Bên trong, chỉ có ấm áp, và anh.Em có ước gì đâu.Một tách cà phê. Một buổi sáng yên lành.Ta tất bật đón chào ngày mới.Hôm qua là điều đã lùi xa.Những điều to tát như yêu thương,...

Duyên Phận

Duyên như thế, phận cũng đã an bài. Như linh hồn dõi một sớm mai sương. Lạnh hơn cả hồn thơ Hàn Mặc Tử, Buồn hơn cả đám liễu rủ tình thương. Có một người, là em, là em đấy. Khóc một...