Tôi nằm dài ở nhà, cuộc hẹn cuối cùng của tôi và Nàng là 3 tháng trước. Tôi thậm chí không muốn nghĩ về nó. Đó là một buổi thứ 7 tôi ngập tràn trong niềm hạnh phúc sẽ được gần nàng, được đưa nàng đi ăn như mọi lần và được nghe nàng kể những câu...
Sáng đó, sau buổi sáng học trên giảng đường mệt nhoài (những tiết học bắt buộc cho việc tốt nghiệp của tôi vào kì tới) thì lúc ở bến bus của trường tôi nhận được một cuộc gọi như trời giáng từ dượng tôi, mẹ tôi bị ung thư giai đoạn 3 và cần một số tiền...
Một buổi chiều buồn và lạnh, ngồi ở quán cafe vệ hồ, mặt trời dường như không có màu trước màn sương phủ làm chiều tà đến não lòng, tôi nhớ nàng da diết. Đã lâu lắm rồi tôi không gặp nàng, tôi nhớ lại thời gian tôi gặp nàng lần đầu ở hội thảo vào nhiều năm trước....
Duyên như thế, phận cũng đã an bài.
Như linh hồn dõi một sớm mai sương.
Lạnh hơn cả hồn thơ Hàn Mặc Tử,
Buồn hơn cả đám liễu rủ tình thương.
Có một người, là em, là em đấy.
Khóc một...
Đã 3 ngày, từ hôm tôi nhận được email từ công ty kiến trúc của Bỉ. Tôi cũng đã bắt đầu bật app công nghệ để thành lái xe taxi và cũng chở được 2 cuộc đến sân bay cho 2 người khách ở trung tòa nhà chung cư, vì tôi có đưa só điện thoại...
Sau cuộc trò chuyện dài với Minh - có bạn học chung lớp của tôi xuất nhưng năm cấp 3. Tôi trở về nhà, quay lại với công viêc cũ, nghiên cứu và vẽ lại các bản thiết kế đã được bác quản lý Bồ Đào Nha giao phó từ trường. Tôi bỏ việc lái xe taxi...
Tôi gọi cuộc điện thoại cho mẹ và nói với mẹ rằng tôi muốn đến một nơi thật xa, không ở gần mẹ cũng không phải nơi nàng sống, không phải Paris - thành phố hoa lệ.
Tôi muốn đi đến hoang mạc Sahara nơi chỉ có thiên nhiên và tôi sẽ được...
Ban quản lý dự án lần này - một dự án cực kì lớn cần một người có kinh nghiệm về kiến trúc thiết kế một bản thiết kế để trình chiếu giới thiệu về thiết kế mới, tất cả các nhân sự trong trong dự án đều đã nhận việc và tôi nhận được một đề...
Một thời gian dài tôi và nàng không liên lạc và tôi cũng đã tự tách mình khỏi cuộc sống ảo. Tôi thấy mình cần phát triển những điều đang và sẽ làm cho tôi và chính tương lai của tôi. Dù gì 40 tuổi tôi vẫn còn là một câu trai chưa vợ trai tráng với...
Tôi gặp một người bạn ở phố đi bộ gần nhà, cô bạn có một cô con gái nhỏ đáng yêu và dễ thương. Bạn bảo với tôi, bạn và chồng bạn cũng là một kiến trúc sư đã từ lâu không còn chung chăn gối. Sợi dây liên kết duy nhất giữa 2 người là cô con gái...