Mỗi lần cô đơn, em thường gửi cho anh
Những tâm tư dài như sóng biển dạt dào
Thư gửi đi không hồi âm đáp trả
Em đâu là người được lòng anh đón chào…
Em muốn nói những nỗi niềm khó tả
Những nôn nao, xôn xao sóng trào
Em cần một nơi cho lòng mình tin tưởng
Nơi ở anh em luôn thấy chính mình
Những cô đơn thường được anh thấu hiểu,
Cứ như là tri kỷ của đời nhau…
Mình chưa làm sai với ai cả
Chưa làm những điều lỗi lầm với đôi bên
Dù rằng lòng đầy thương thương nhớ nhớ
Nhưng thật may tình bạn vẫn lớn hơn,
Và thêm nữa anh là người thật lớn
Đã trưởng thành từ những cuộc bão giông
Nên hiểu hết những gì ta nên làm để đúng
Để cuộc đời mãi sẽ là chớm hạ lại sang đông………..