Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh đứng chụp cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…
Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm, về ngôi nhà, và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình, về hạnh phúc bền lâu…
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…