Làm thơ khó lắm phải không em?

Anh muốn viết một bài, tặng em, cô gái,

Tuổi năm mươi hay chỉ ba hai mươi trăng tròn

Sao đẹp thế, rạng rỡ như còn son.

Người ta gọi đàn bà đã cũ?

Anh không thấy thế, chỉ thấy sắc rạng ngời,

Có lẽ em không biết, những đường đời,

Không như trong sách mà em vẫn đọc.

Nhìn em rất đẹp, như nàng thơ thuở ấy,

Muốn bên em, tâm sự một đôi điều.

Làn tóc dài, người ta gọi tóc mây.

Em đẹp lắm, anh lại ngây ngô rồi.

Em nói rằng việc viết sẽ thiêng liêng,

Tôi về tâm tưởng lại chung riêng.

Ôi, ngại ngùng này, như cậu trai mới lớn.

Biết thế nào lỡ muốn là gần hơn…

Rồi nói đôi điều làm em chẳng vui nữa,

Sao bây giờ chỉ có vọng tưởng mình anh?

Xin em đấy, đừng bỏ anh ở lại,

Nỗi lòng nào xóa bỏ được cho ai…

Tư Phong 14/10

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here