Thế là lại về – Một mùa cô đơn
Không còn em không còn ngày đông ấm áp
Chỉ còn anh giữa những ngày ảm đạm
Gió mùa về thoảng thoảng một giấc mơ.
Thế là lại về cái cảm giác bơ vơ
Mỗi lúc một mình anh đặt tay lên ngực
Rồi thẫn thờ, nghe trái tim thổn thức
Đâu mất rồi – bóng dáng ấy hả em.?
Thế là lại về cái cảm giác đan xen
Chênh vênh nhịp cầu giữa Quên và Nhớ
Anh – kẻ mộng du bên mối tình dang dở
Ngỡ như mình vẫn còn ở bên nhau
Thế là lại về cái cảm giác thương đau
Điếu thuốc đượm buồn cháy bên miền kí ức
Nhức nhối lắm, nhưng rồi thành bất lực
Yêu thương ấy ngã gục trước thời gian
Thế là lại về cái cảm giác hoang mang
Khi trái tim anh phủ một màu rêu vữa
Có khi nào, cánh cửa ấy một lần nữa
Mở lối đón chào hai kẻ thuộc về nhau?
- Mùa cô đơn – Nhâm Việt Hùng