Em chỉ muốn hỏi anh, đã bao giờ
Anh coi em là nàng thơ trong ánh mắt?
Liệu có lần nào? Anh gọi tên nhớ nhung
Hay chỉ còn đầy nhưng giọt buồn nắng tắt
Anh quên em rồi, sau một vài chuyện nhỏ to
Anh cũng biết, đời em nhiều nỗi khổ
Không khổ vì người mà khổ nặng tâm tư
Sống đã khó mà tim còn luyến ái
Muôn trong lòng những nỗi nhớ bi ai!
Thế cũng rồi vào ngày mai nắng mới,
Ta sẽ chờ những điều xuân đưa tới
Sau thống buồn, còn ánh mắt nụ cười thôi!