Ta đọc thơ người, đọc thơ người nổi tiếng,

Thấy lòng mình xáo động những chung riêng…

Có gì đâu, ta cũng người lẻ bóng

Sớm mai vui, chiều tà đã đượm buồn..

Mắt buồn xưa nhìn vào trông ngóng…

Đã qua rồi hết cả những trông mong!

Ôi ta vui một ngày khi gặp lại,

Người từng thương đang ở trong hiện tại,

Ta hôn môi nàng như người đang điên dại…

Có lẽ nào một nỗi nhớ mau phai!?

Nàng là thật ư? có thật hay từ tương lai?

Ta thêm nỗi lòng… sợ những điều bi ai….

Nàng đã về với đời thường vẫn thế,

Cuộc sống của nàng đã có những niềm vui,

Hạnh phúc cho nàng, riêng ta về phủ bụi

Một sớm mai đây ta đi về lầm lũi,

Không có gì, vần thơ ta gửi lại cho nàng……………

Tư Phong- Korea, 9/9/2022

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here