Từ ngày gặp nàng hồn mộng với mơ,

Bao nhiêu chữ nghĩa đem thơ ghép vần.

Nàng chê thơ ấy, nên phần ghét hơn.

Ta thì trông ngóng lên đơn nỗi buồn.

Một đơn than khóc đời tư,

Một đơn thương nhớ tình thư góp hồn.

Đứng đi ra ngóng bồn chồn,

Viết thư thăm hỏi, thôi không đáp lời,

Nàng đi trăm ngách cuộc đời,

Bỏ ta riêng góc ngồi phơi nỗi buồn,

Thầm thương, riêng kín tương tư rã rời,

Từ ngày hôm ấy tơi bời nhớ thương!

-Nguyễn Tư Phong-

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here