Home Thơ - Nguyễn Tư

Thơ - Nguyễn Tư

Đôi mắt băn khoăn của em buồnĐôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng của anh.Như trăng kia muốn vào sâu biển cả.Anh đã để cuộc đời anh trần trụi dưới mắt em,Anh không giấu em một điều gì.Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh. Nếu đời anh chỉ...
Mười Hai Bến Nước (Nguyễn Bính) Nàng đẹp, đẹp từ hai khoé mắt,Làm mờ những ánh ngọc trân châuLàm phai ánh nước hồ thu thắm,Làm nhạt bao nhiêu ánh nhiệm màu. Một cười héo cả trăm hoa nở,Say cả non sông, đắm cả giời.Đuổi cả mối sầu muôn vạn kiếp.Bẽ...
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu Anh đứng chụp cùng nhưng không làm chú rể Những đứa con em sẽ yêu thương cha mẹ Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh... Giông bão đi qua ô...
Ngày nhộn nhịp về trên khu phốCó cô em tung tăng, đôi môi cười hoa thắmVà mặt trời của miền nhiệt đớiTrên vai em buông chân cho anh mơ mộng (yêu đời). Anh muốn được cùng em, về vùng biển vắngMình sẽ sống những ngày hè ươm nắngDưới bóng dừa lả lơi, sẽ nói...
Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà… Trong tiệm cà phê, bài hát về một người đàn bà cầm trái táoNgười đàn bà mặc áo xanh đi dưới biển lá cây vàngNhững người ngồi sau cửa kính nói gì ta chẳng biếtChỉ thấy họ cười và bình hoa đổ máu run runNhững...

Tìm nhau

TÌM NHAU Con đã đi tìm Thế TônTừ hồi còn ấu thơCon đã nghe tiếng gọi của Thế TônTừ khi mới bắt đầu biết thở. Con đã ruổi rong vạn nẻo đời hiểm trởĐà từng đau khắc khoảiVới trăm thương ngàn nhớTrên bước đường hành hươngCon đã đi tìm Thế TônTrong...
Ai đó - thơ Targo Ai đó đến thì thầm:“Em yêu ngước mắt lên nào”Tôi cáu gắt, nói: “Đi đi”Nhưng ai đó vẫn không nhúc nhích Ai đó đứng trước mặt tôi,Nâng bàn tay tôi.Tôi nói: “Buông tôi ra.”Nhưng ai đó vẫn không đi. Ai đó ghé mặt...

Nỗi niềm riêng

Nỗi Niềm riêng - Tư Phong Có chút dại khờ dâng lên khóe mắtCủa kẻ đơn phươngCó chút nỗi buồn vương...
THƠ HAY KHÔNG THƠ - nguyễn tư phong Thế mà mùa thu đã đi xa, Bây giờ đang mùa đông trong buốt giá, Thế mà mùa nhung nhớ đã đi qua, Chỉ còn mùa lạnh lẽo, buốt tim ta.  (11/12/2022) ===================== TẬP LÀM THƠ TÌNH - Nguyễn Tư Phong Trăm năm không rõ người xa Nghìn năm riêng vẫn đi ra đi vào Yêu ghét thì ra rõ ràng. Vì...
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau? Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu Người đi mang nửa hồn đơn lẻ Tôi về hoài vọng một đôi câu Khói thuốc chiều sông hỡi dáng người! Phương nào đôi mắt ngó xa xôi