Thơ - Nguyễn Tư

Điều hoang đường nhất, là tình yêu em dành cho anh.Đã lâu rồi, xa rồi, vẫn còn ánh lửa chưa dứt gọi mời.Ngày đó vội vàng rồi chóng qua, anh là người chóng quên.Em như đứa trẻ thơ, tình này chắc nhiều dại khờ.Về trong những tháng ngày, để lắng nghe tình đầy chưa thay.Nhớ người giờ...
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa  Xoá nhoà hết những điều em hứa  Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa Nắng không trong như nắng buổi ban đầu.  Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu  Xoá...
Chân bước vội em về từ phố rộngMang mùa hè xanh biếc trên vaiChiều mênh mông gió lớn thổi từ trờiEm bỏ nón, tóc lòa xòa trên má. Ngày thường nhật, chẳng có gì lạ cảSao suốt chiều anh cứ đợi mong emAnh hồi hộp vào ra, anh xếp sách dọn bànVà gió cứ...

Mùa cô đơn

Thế là lại về - Một mùa cô đơn Không còn em không còn ngày đông ấm áp Chỉ còn anh giữa những ngày ảm đạm Gió mùa về thoảng thoảng một giấc mơ. Thế là lại về cái cảm giác bơ vơ Mỗi lúc một mình anh đặt tay lên ngực Rồi thẫn thờ, nghe trái tim thổn...
Giữa cuộc đời vốn đã nhiều vội vã Chậm nhớ thương, ghen hờn, từ giã Để hiểu nhau trong ánh mắt nói gì. Chúng mình có nên chậm lại một bước đi Để không ai còn lẻ loi, đơn độc
Em có ước gì đâuMột ngôi nhà. Bão dừng sau cánh cửaNhững ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại.Bên trong, chỉ có ấm áp, và anh.Em có ước gì đâu.Một tách cà phê. Một buổi sáng yên lành.Ta tất bật đón chào ngày mới.Hôm qua là điều đã lùi xa.Những điều to tát như yêu thương,...